Mỗi sinh nhật (và hôm nay là sinh nhật thứ 44 của tôi!) đều mời gọi sự suy ngẫm—về những gì tôi đã học, những gì tôi trân trọng, và cách tôi muốn tiến bước với sự rõ ràng, dũng cảm và thanh thoát hơn.   1. Gia đình vẫn là nhịp đập của cuộc đời tôi. Mọi thứ đều mở rộng từ đó. 2. Hòa bình không được sinh ra từ việc quên đi, mà từ việc biến đổi nỗi đau thành trí tuệ. Như nhà thơ Rumi đã viết, “Vết thương là nơi ánh sáng đi vào bạn.” Sự chữa lành thực sự đòi hỏi sự kiên nhẫn. Sức mạnh để ngồi với những gì đã vỡ nát trước khi xây dựng những gì tiếp theo. Trong sự tĩnh lặng đó, sự đồng cảm trở thành kiến trúc. 3. Lòng tốt là hình thức đơn giản nhất của sự vĩ đại. Trong một thế giới thưởng cho tiếng ồn và lợi ích cá nhân, việc tử tế là một hành động nổi loạn yên tĩnh. Việc tử tế không phải là ngây thơ, mà là sức mạnh, dũng cảm và cấp tiến. 4. Niềm tin đến trước khả năng. Bạn phải tin vào chính mình trước. Như Virgil đã nói: “Họ có thể vì họ nghĩ họ có thể.” 5. Sức mạnh thực sự là sự tự làm chủ. “Người chinh phục người khác là mạnh; người chinh phục chính mình là vĩ đại.” Lao Tzu hiểu rằng sự làm chủ bản thân vượt qua mọi chiến thắng bên ngoài. 6. Tự do thực sự bắt đầu trong sự tĩnh lặng đó — khả năng chọn lựa, thay vì phản ứng. Như Viktor Frankl đã viết, “Giữa kích thích và phản ứng có một khoảng trống. Trong khoảng trống đó là sức mạnh của chúng ta để chọn phản ứng của mình. Trong phản ứng của chúng ta nằm sự phát triển và tự do của chúng ta.” 7. Nỗi buồn không biến mất, nó biến đổi. Nó khắc sâu những chiều kích mới trong chúng ta, định hình lại cách chúng ta yêu, nhớ và nhìn thế giới. Như Alan Watts đã viết, “Càng một điều gì đó có xu hướng vĩnh cửu, nó càng có xu hướng vô hồn.” Nỗi buồn, trong sự chuyển động của nó, giữ cho ký ức sống động, không phải như một điều gì đó để trốn tránh, mà như một điều gì đó liên tục trở thành. 8. “Thói quen, trong một người đàn ông thông minh, là dấu hiệu của tham vọng.” — W.H. Auden Kỷ luật là khung xương của sự vĩ đại và kiến trúc yên tĩnh của sự tiến bộ. Tâm trí tham vọng xây dựng tự do thông qua cấu trúc, biết rằng sự làm chủ được sinh ra từ sự lặp lại được tinh chỉnh bởi ý định. 9. Sự tò mò là một hình thức của sự cống hiến. Nó giữ cho chúng ta luôn đặt câu hỏi, phát triển và mở lòng với những gì thế giới vẫn còn dạy. 10. Đừng nhầm lẫn sự bận rộn với mục đích. Công việc có ý nghĩa nhất thường đến trong sự tĩnh lặng. 11. Sự nhàm chán là một cánh cửa. Phía bên kia là trí tưởng tượng, đổi mới và trò chơi mới. 12. Thành công không phải là quy mô; đó là sự đồng điệu. Xây dựng những điều cảm thấy chân thật. 13. Công nghệ, khi được sử dụng với trí tuệ, có thể chiếu sáng nhiều hơn là làm mờ đi. Tìm kiếm ánh sáng trong sức mạnh. 14. Tình bạn là vùng đất thiêng liêng. Plato gọi đó là tình yêu cao nhất. Tôn trọng nó bằng lòng trung thành, làm phong phú nó bằng sự hào phóng, và giữ cho nó sống động bằng niềm vui. 15. Giọng nói quan trọng nhất cần tham khảo là giọng nói yên tĩnh bên trong. 16. Chơi không phải là điều phù phiếm. Nó hòa tan sự cứng nhắc và nhắc nhở chúng ta rằng niềm vui không phải là sự phân tâm khỏi sự phát triển, mà là chất xúc tác của nó. Tạo không gian cho việc chơi không phải là trốn tránh cuộc sống; đó là làm sâu sắc thêm nó. 17. Hãy để cái đẹp làm gián đoạn bạn. Một buổi hoàng hôn, một bài hát, một câu hỏi của trẻ con… mỗi điều đều là một lời triệu hồi trở lại hiện tại. 18. Sống theo cách khiến cả đứa trẻ bạn từng là và người mà bạn đang trở thành đều tự hào.   Một vòng tròn nữa quanh mặt trời. Vẫn đang học hỏi. Vẫn đang phát triển. Vẫn biết ơn. Chúc mừng hành trình và gặp gỡ những năm tháng phía trước với tình yêu, sức mạnh và sự kỳ diệu.