Khi Tư lệnh Quân đội cảnh báo rằng chiến tranh đang cận kề và rằng con trai và con gái của chúng ta có thể bị gọi ra chiến đấu, điều đó nên khiến mọi công dân dừng lại và suy nghĩ. Nhiều người trên mạng xã hội nói, "Tôi sẽ không chiến đấu cho họ." Nhưng đây không phải là về các chính trị gia, các đảng phái, hay sự khiêu khích. Đây là về đất nước của chúng ta. Đây là về đất đai của chúng ta, con người của chúng ta, tương lai của chúng ta. Tôi là một người Sikh, từ một cộng đồng chiến binh có lịch sử lâu dài trong việc chống lại sự bạo ngược. Chúng tôi được dạy để phục vụ và bảo vệ đất đai của mình, để bảo vệ những người vô tội, và đứng vững khi người khác lùi bước. Nếu đất nước tôi bị đe dọa, tôi sẽ đứng lên. Nếu cần thiết, tôi và các con tôi sẽ bảo vệ quốc gia của mình, vì một đất nước từ chối tự bảo vệ sẽ ngừng tồn tại. Bạn có thể phản đối chính phủ. Bạn có thể chỉ trích các nhà lãnh đạo. Nhưng khi chính quốc gia đang bị đe dọa, việc rời bỏ không phải là phản đối, mà là đầu hàng. Bảo vệ đất nước của bạn không khiến bạn trở thành kẻ khơi mào chiến tranh. Nó khiến bạn có trách nhiệm. Nếu không có đất đai của chúng ta, chúng ta sẽ trở thành nô lệ. Tôi không phải là kẻ phản bội. Tôi sẽ không quay lưng lại khi đất nước tôi cần được bảo vệ. Còn bạn thì sao?